Máu & nước mắt khác nhau, máu màu đỏ, còn nước mắt trong suốt...ko màu. Nhưng chúng lại cùng tượng trưng cho nỗi đau.
Máu - nỗi đau thể xác. Còn nước mắt - nỗi đau tinh thần. Và chúng cùng tồn tạj trong 1 cơ thể........
Một ngày, Máu nói với Nước Mắt:
"Anh yêu em."
Và nước mắt chấp nhận tình yêu đó..."Nước mắt ....cũng yêu máu nhiều lắm". Họ bên nhau.....thật hạnh phúc.
Nhưng, khi máu chảy, máu khiến nước mắt tuôn rơi theo. Đỉều đó khjến nước mắt thấy máu thật đáng ghét. Máu hệt như 1 đứa trẻ. Và nước mắt bắt đầu so sánh, đã bao lần nước mắt rơi, mà nước mắt có bắt máu rơi theo đâu. Cãi nhau....Nước mắt chẳng hjểu cho máu. Và họ chia tay..........Buồn.......Nước mắt lại rơi........cứ rơi mãi........rơi mãi.........ko ngớt...........
Và đến khi nước mắt cảm thấy mệt mỏi, tuyệt vọng lắm rồi, Nước mắt nhớ đến máu, nó muốn nhìn thấy máu cũng phải rơi theo, tại sao ko nhỉ ?
Và rồi, Nước mắt khjến máu cũng phảj tuôn ra khỏj cơ thể, cả 2 cùng chảy.......chảy mãi.....chảy mãi.....cho đến khi chúng chan hoà vào nhau, và máu ko thể chảy thêm đc nữa. Nước mắt bàng hoàng nhận ra 1 điều. Nó đã sai , bởi....khi máu cạn nghĩa là nước mắt cũng sẽ ko bao giờ có thể rơi đc nữa...!!!
P/S : Nước mắt đã yêu....1 tình yêu....ích kỉ. Nhưng khi nhận ra đều đó.....đã quá muộn màng!
Trao doi lien ket